NGHỆ THUẬT THƯỞNG THỨC “THUỐC LÀO 36”
Tôi tình cờ được cậu bạn thân cho xem page của Thuốc Lào 36. Ấn tượng chung là khá bất ngờ về sự độc đáo của những chiếc Điếu Cày nơi đây, rất thông minh và sáng tạo. Tuy nhiên, thứ làm tôi tò mò nhất lại là “Thuốc Lào 36”
Tôi biết hút thuốc lào từ khi 10 tuổi, lúc bị lũ bạn thách đố bên đống lửa tàn một ngày cuối đông năm còn kháng chiến. Thời bao cấp đói meo, bụng chỉ có mạch và cơm độn. Trời rét cũng chỉ vài ba mảnh áo che thân. Thuốc lào tự nhiên trở thành “liều thuốc” chống giá rét. Hút dần thành quen, rồi trở thành “nghiện sỹ” lúc nào không biết.
Hơn 50 năm trung thành với thói quen hút hít, đã từng ngậm xì-gà Cohiba, thuốc lá nội ngoại, thuốc lào Hải Phòng, Thanh Hoá, mua ở Nguyễn Lương Bằng hay hút ở Hàng Gà..Có thể nói, không gì có thể thay thế được Thuốc Lào của Việt Nam!
Với kinh nghiệm của tôi, mỗi một loại thuốc lào đều có những điểm hay, dở tuỳ theo kinh nghiệm hút của mỗi người. Có người hút nặng mới phê, người lại thích hút tao nhã…Nhưng tựu chung đều có một điểm chưa ai làm được đó là “nghệ thuật thưởng thức thuốc lào”- Thứ mà tôi thực sự ngộ ra khi hút “Thuốc Lào 36” tại Thuốc Lào 36.
Buổi trưa chủ nhật trời hơi vắng, cơn giông đang ập xuống phố phường Hà Nội, tôi ghé Showroom Thuốc Lào 36 trên đường Mai Dịch, cảm nhận đầu tiên khi vê điếu thuốc trên tay khá mềm, sợi nhỏ chuẩn sợi Thanh Hoá nhưng lại không hẳn Thanh Hoá toàn phần. Theo thông số thì có một nửa lượng “thảo mộc” tự nhiên, giảm độc hại hơn thuốc lào thường nhưng vẫn đạt độ “phê” cho người hút…Trong quán cũng có treo bảng test của bộ Khoa Học & Công Nghệ cho “Thuốc Lào 36”. Đúng là có giảm độc hại thật, vấn đề chỉ còn là chất lượng khi hút!
Khói khá đượm, tôi kéo một hơi căng, cảm giác phê rõ rệt nhưng vẫn làm chủ được giác quan, mắt tôi lờ đi vì sướng. Mùi thơm của thảo mộc quyện xung quanh, một mùi hương khó diễn đạt, sang trọng, quý phái, đầy chất hoài cổ, gợi nhớ ký ức xa xưa khi hoà cùng âm thanh của Guitar Nhạc Trịnh không lời, bên ngoài gió mạnh, từng nắm lá vàng rơi lã chã ven đường. Cảm giác rất thi vị, ấm cúng.
Tôi kéo thêm 3 bi trước khi chia tay quán. Cả ngày hôm đấy tôi rất tỉnh táo, làm việc hưng phấn, tràn đầy năng lượng mặc dù sáng nay tôi hơi mệt, tối về giấc ngủ sâu và không có bất cứ sự khó chịu nào do dùng thuốc lào mới. Tôi khá bất ngờ vì cơ địa tôi cũng thuộc dạng nhạy cảm.
Chỉ trong một khoảnh khắc thôi, tôi nhận ra giá trị đẹp của một bi “Thuốc Lào 36” bởi vì tôi không đơn thuần chỉ là hút thuốc lào nữa, mà lúc ấy tôi đang thưởng thức hương vị của một loại hình nghệ thuật mới- “Nghệ thuật thưởng thức thuốc lào”.